Bí ẩn nước đọng – Hoàng Đạo
Bí ẩn nước đọng là một tác phẩm quý của Hoàng Đạo thuộc Tự lực văn đoàn. Xuất bản vào tháng chín năm 1938, cuốn sách nhanh chóng bị chính quyền Pháp thu hồi và cấm phát hành. Đây là một tiểu luận chính trị sâu sắc phân tích tình trạng nông thôn Việt Nam.
Nhà xuất bản xin gửi lời tri ơn tới độc giả, nhờ sự đóng góp vật chất và tinh thần, chúng ta ngày càng vững mạnh hơn. Để đáp lại sự ủng hộ của độc giả, chúng tôi quyết định mở rộng hoạt động xuất bản với những tác phẩm đa dạng từ văn học, triết học, tới kinh tế, chính trị và nhiều thể loại khác.
Từ năm 1959, ngành xuất bản của chúng tôi sẽ phát hành ít nhất một cuốn sách mỗi tháng. Chúng tôi cam kết tạo ra những tác phẩm chất lượng cao với nội dung hấp dẫn và thiết kế đẹp mắt, đồng thời đảm bảo giá cả phải chăng.
Hãy cùng chúng tôi khám phá những tác phẩm sâu sắc và đầy ý nghĩa mà chúng tôi tự hào giới thiệu.Cuốn sách này tập trung vào phong cách chỉ trích. Với một cách viết hài hước và tinh tế, Tứ Ly chỉ trích mọi người và vấn đề mà ông coi là tiêu cực, hủ bại, hoặc cản trở tiến bộ xã hội. Bất kỳ sự việc nhỏ hay lớn, quan trọng hay không, đều có thể trở thành điểm khởi đầu cho Tứ Ly để tiến hành chỉ trích “theo cách riêng” tư duy tiến bộ của mình: từ vụ kiện tranh quyền lực, những biện pháp hành chính mới của chính quyền Pháp, một thay đổi trong triều đình Huế, một viên quan bị buộc tội nhận hối lộ, một câu văn mập mờ trong một báo, một tư duy lặp đi lặp lại, thậm chí là một nét mặt, một kiểu tóc như cái mũi đỏ của Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu, hoặc búi tóc củ hành của Ứng Hòe Nguyễn Văn Tố… tất cả đều bị Tứ Ly tiết lộ, phê phán bằng cả lý lẽ và sự hài hước.
Báo Phong Hóa ngày càng trở nên có ảnh hưởng lớn. Lực lượng tình báo Pháp phát hiện Tứ Ly là linh hồn của tờ báo này, và đã ra lệnh chuyển viên tham tá lục sự Nguyễn Tường Long từ Hà Nội sang Đà Nẵng để ngăn ông đối mặt với bộ tham mưu. Tuy nhiên, khi trở về miền Trung, Tứ Ly có thêm cơ hội để chỉ trích chế độ cai trị nghiêm khắc của thực dân với các đặc sự quan lực của họ trong hàng ngũ quan lại Nam Triều. Nhưng rồi, thực dân Pháp không còn cách nào khác ngoài việc ra lệnh đóng cửa tuần báo Phong Hóa. Điều này xảy ra vào năm 1937.
Tuy báo Phong Hóa đã tắt, nhóm của Tứ Ly đã sẵn sàng với nhà Xuất Bản Đời Nay để tiếp xúc với độc giả thông qua các tác phẩm văn học đã được đăng trên báo. Trong thời kỳ này, Tứ Ly không thể xuất bản bất kỳ tác phẩm nào. Không lâu sau đó, anh trai thứ hai của ông, Nguyễn Tường Cẩm, được phép sáng lập một tờ báo khác, đó là tuần báo Ngày Nay. Những số đầu tiên của Ngày Nay tập trung vào hình ảnh và phóng sự để tránh bị theo dõi bởi thực dân Pháp. Sau số 19, tờ báo chuyển sang viết về văn học, và Tứ Ly đã đổi tên thành Hoàng Đạo để đôi khi viết vài bài chỉ trích nhẹ nhàng. Ngược lại với bút danh trước đó, với tờ Ngày Nay, Nguyễn Tường Long chọn Hoàng Đạo làm bút danh để thay thế cho Tứ Ly. Trong giai đoạn xây dựng tờ Ngày Nay, tác giả đã ghi lại một số vụ án nổi bật tại tòa Tiểu binh Hà Nội khi ông làm lục sự tại đó và đăng trong mục “TRƯỚC VÀNH MÓNG NGỰA”. Mục đích của ông khi viết mục này là minh họa cuộc sống khó khăn, trình độ thấp của người dân Việt Nam dưới chế độ thống trị của thực dân Pháp thông qua quan điểm tòa án Pháp, theo pháp luật của Pháp – loại luật mà người Pháp luôn tự hào là tốt nhất thế giới.Hoàng Đạo đã trải qua nhiều khó khăn khi tìm kiếm phong cách viết truyện phù hợp, nhưng sau đó, ông dành thời gian để nghiên cứu kỹ thuật viết tiểu thuyết và sáng tác những tác phẩm đáng chú ý. Đáng tiếc, nhiều tác phẩm của ông đều bị bỏ dở do cuộc cách mạng tại thời điểm đó.
Sự nghiệp văn chương của Hoàng Đạo có thể coi là kết thúc khi tuần báo Ngày Nay ngừng phát hành vào năm 1940, khi Pháp bị Đức chiếm đóng. Từ đó, ông quyết định tập trung vào các hoạt động cách mạng. Ông bị bắt giam và đày đi tại trại an trí Vụ Bản, Hòa Bình, vì tham gia tổ chức Đại Việt Dân Chính và chống Pháp xâm lược.
Cuối cùng, Hoàng Đạo trở về Hà Nội sau khi được giải thoát bởi Pháp, nhưng sau đó, với sự thất bại của cuộc nội chiến chống Việt Minh, ông và các chiến sĩ Quốc Dân Quân đã phải rút lui sang Trung Quốc và sau đó định cư tại Quảng Châu. Đáng tiếc, ông đã qua đời vì bệnh tim tại điểm đến mới này.
Nếu bạn quan tâm đến cuộc đời và sự nghiệp văn chương của Hoàng Đạo, đừng bỏ lỡ cơ hội đọc cuốn sách “Bùn Lầy Nước Đọng”.