Cuốn sách “Dòng Sông Tuổi Dại” của George Eliot là một tác phẩm văn học nổi tiếng, đã mang lại nhiều cảm xúc và suy tư cho độc giả. Câu chuyện về gia đình Tulliver tại cối xay gió Dorlcote với những biến cố đầy kịch tính, từ việc ông Tulliver gây ra một vụ kiện đến cuộc đấu tranh của Tom và Maggie trong hành trình tái lập danh dự và thực hiện nhu cầu thiết yếu cho gia đình.
Nhân vật Maggie, với tâm hồn vô song và đầy đam mê, đối diện với những khó khăn và sự chống đối từ anh trai Tom. Trong khi Tom được học hành và thành công trong công việc nhờ phẩm chất và kiên trì, Maggie lại đối mặt với tình cảm và sự thù hận giữa hai gia đình.
George Eliot đã mô tả tình cảm và những suy tư thiếu niên của Maggie một cách tinh tế, giúp độc giả cảm nhận được tâm hồn đau khổ của cô gái này. Cuốn tiểu thuyết đã lưu lại nhiều cảm xúc thời niên thiếu và tình yêu đầu đời của những người đọc.
Được công bố vào năm 1860, “Dòng Sông Tuổi Dại” được đánh giá là một tác phẩm đáng đọc, nó đã đem lại cảm xúc sâu sắc và suy tư cho độc giả. George Eliot, hay còn được biết với tên thật Marian Evans, đã tạo ra nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng khác như “Silas Marner” và “Middlemarch”, phản ánh đời sống và xã hội thời đại Victoria một cách chân thực và sâu sắc.Trên con đường vắng vẻ đến St. Ogg’s, tôi đã ngất ngây trước hương liệu vàng của gỗ bạch, hạt dầu và than đá lấp lánh. Thành phố cổ kính với mái ngói đỏ, khung cửa kiếng, nhấp nhô trên đồi cây xanh mướt, sát bên dòng sông nước đỏ nhẹ nhàng dưới ánh mặt trời ấm áp của tháng hai. Cánh đồng mạch trường, ruộng lúa mần mở đã sẵn sàng chờ đón mùa mạt sum vầy trái mùa hè. Những đám rơm vàng trên cánh đồng như những con thuyền lơ lửng trên dòng sông đang bao che lấy cành cây rợp bóng lá.
Một cõi riêng biệt hiện ra bên cạnh thành phố, con sông nhánh Ripple hòa chảy vào dòng nước Floss. Với những con sóng nhẹ nhàng, dòng sông trở nên cuốn hút đến lạ kì. Mỗi bước đi tôi cảm thấy bên cạnh một người bạn thân thiết, nghe tiếng sóng nhìn những cây liễu bên bờ, nhớ mãi cây cầu đá cổ kính.
Và đến nhà máy xay Dorlcote, vẫn giữ được nét đẹp dù mây đen báo hiệu mưa và chiều tà. Không khí ẩm ướt trong mưa tôn thêm vẻ đẹp của ngôi nhà xưa cũ, bên cạnh những cây dừa, dẻ già cỗi. Thủy triều tràn lên ven sông, tạt đến bờ đất rào trước nhà. Bên dòng nước chảy, cỏ xanh mượt và cây xanh mơn mởn, tôi cảm thấy tê tái với sự ẩm ướt của không khí, ao ước hóa thân thành những chú ngỗng trắng dìm đầu vào dòng nước trong veo.
Âm thanh nhà máy xay và dòng nước tạo nên một không gian ắt hẳn, tách biệt với thế giới bên ngoài. Tiếng ầm ỉ cùng tiếng xe tải kèm theo cảm giác bình yên hơn. Tôi say mê những con ngựa mạnh mẽ, thuần khiết, với đôi chân to và bắp thịt vạm vỡ. Lúc chúng lao xuống dốc cầu, vòng cổ mễ sợ, mỗi bước đi rộn ràng tiếng ầm vọng như ngựa lao về tự do.
Tôi hồi tưởng lúc đứng trên cầu, ngước nhìn bánh xe càng quay càng nhanh, hạt nước trào ra từng phía. Cô bé và chú chó nhăn răng bên sông, ánh lửa lung linh đèn bếp đuổi dần bóng đen. Giờ đã tàn, tôi cũng phải về nhà. Cánh màn đỏ ấm ngút nhắc tôi với những kỉ niệm tĩnh lặng trên cầu ngónh bóng nhà máy xay, giữa một chiều tháng hai ấm áp.
Trước khi tôi lìa giường, hãy cùng khám phá chi tiết hơn thông qua tác phẩm “Dòng Sông Tuổi Dại” của George Eliot.