Giới thiệu, tóm tắt, review (đánh giá) cuốn sách Hồ: Kawabata Yasunari của tác giả Kawabata Yasunari, cũng như link tải ebook Hồ: Kawabata Yasunari miễn phí với các định dạng PDF, EPUB sẽ được ebookvie chúng mình chia sẻ trong bài viết này, mời mọi người đọc nhé
Giới thiệu sách Hồ: Kawabata Yasunari PDF
Tiểu thuyết “Hồ” xoay quanh câu chuyện xen kẽ giữa hiện tại và hồi tưởng của hai nhân vật chính là Momoi Gimpei, một giáo viên dạy văn, 34 tuổi bị sa thải vì có quan hệ tình cảm với học sinh, và Miyako, một cô gái 20 tuổi phải bán thân cho ông già 70 tuổi Arita.
Gimpei đã mất cha từ nhỏ, sống với mẹ tại một ngôi làng nhỏ, phải đối mặt với sự lạnh nhạt từ người thân, đặc biệt là chị họ Yayoi. Mẹ đẹp bỏ rơi Gimpei khi cậu còn nhỏ, gây nên nỗi tự ti về ngoại hình và khát khao tình thương từ mẹ, khiến Gimpei trở thành người có hành vi bệnh hoạn, tìm kiếm cảm giác gặp mẹ trong những cô gái dịu dàng.
Miyako, một cô gái xinh đẹp nhưng không may phải trở thành vợ bé của ông già 70 tuổi. Trên hành trình tìm kiếm cái đẹp, khao khát của Gimpei, Miyako trở thành biểu tượng cho ngọn lửa dang dở.
Sự gặp gỡ giữa Gimpei và Miyako xảy ra khi Miyako vô tình làm rơi túi chứa toàn bộ tiền tiết kiệm của mình trên đường từ ngân hàng về nhà. Mặc dù hối hận về việc đã không trả lại, Gimpei vì lòng tham lợi nhuận đã đốt hết giấy tờ trong túi. Hai người khép kín trong thế giới cảm xúc riêng, từ đó bí mật trong quá khứ dần dần được phơi bày.
Review nội dung sách Hồ: Kawabata Yasunari PDF
Điểm nổi bật
- Ngôn ngữ tinh tế, giàu hình ảnh: Kawabata Yasunari đã sử dụng một ngôn ngữ vô cùng tinh tế, giàu hình ảnh để miêu tả những cảm xúc, những suy nghĩ phức tạp của nhân vật. Qua từng câu chữ, người đọc như được đắm mình vào một thế giới đầy chất thơ, nơi mà vẻ đẹp và nỗi buồn hòa quyện vào nhau.
- Cốt truyện độc đáo: Câu chuyện trong “Hồ” không theo một mạch truyện tuyến tính, mà được kể dưới dạng những hồi tưởng, những giấc mơ, tạo nên một cấu trúc độc đáo, khiến người đọc phải suy ngẫm và khám phá.
- Khám phá tâm lý nhân vật: Tác phẩm đi sâu vào thế giới nội tâm của các nhân vật, đặc biệt là nhân vật chính Momoi Gimpei. Qua đó, người đọc hiểu rõ hơn về những khát vọng, những nỗi đau và những khao khát của con người.
- Vấn đề về cái đẹp và sự cô đơn: “Hồ” là một cuộc đối thoại sâu sắc về cái đẹp và sự cô đơn. Cái đẹp được miêu tả một cách tinh tế, nhưng đồng thời cũng là nguồn gốc của nỗi đau và sự cô đơn.
Điểm bạn có thể thích
- Một trải nghiệm văn học độc đáo: “Hồ” sẽ mang đến cho bạn một trải nghiệm đọc khác biệt, với những câu văn đẹp, những hình ảnh giàu chất thơ và một cốt truyện đầy tính triết lý.
- Hiểu rõ hơn về văn hóa Nhật Bản: Cuốn sách phản ánh một phần văn hóa và xã hội Nhật Bản, giúp bạn hiểu rõ hơn về đất nước và con người nơi đây.
- Khám phá bản thân: Qua câu chuyện của các nhân vật, bạn có thể tìm thấy những điều tương đồng trong chính mình và khám phá sâu hơn về bản thân.
Tổng kết: “Hồ” là một tác phẩm văn học xuất sắc, đáng để bạn dành thời gian đọc và khám phá. Cuốn sách sẽ đưa bạn vào một thế giới đầy cảm xúc, nơi mà cái đẹp và nỗi buồn hòa quyện vào nhau, để lại trong lòng bạn những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và con người.
Đánh giá: 4.5/ 5 sao
Giới thiệu về tác giả Yasunari Kawabata
Yasunari Kawabata sinh ngày 14/6/1899, tại Osaka. Ông là tiểu thuyết gia Nhật Bản đầu tiên và người châu Á thứ 3 đoạt giải Nobel Văn chương sau Rabindranath Tagore và Shmuel Yosef Agnon. Ông mồ côi từ khi mới lên 2, sống cùng với chị và bà ngoại. Khi lên 7 tuổi thì bà ngoại qua đời, năm ông 9 tuổi thì mất chị, năm 14 tuổi ông ngoại cũng qua đời. Sau đó ông phải đến Tokyo sống với dì. Ở tuổi đôi mươi, ông đã bị cô gái hết lòng yêu thương từ hôn không một lời giải thích. Chính tuổi thơ bất hạnh và cuộc sống cô đơn côi cút dưới sự ảnh hưởng của chiến tranh đã tạo nên cảm thức cô đơn, nghiệt ngã trong các tác phẩm văn chương của Kawabata.
Sự nghiệp văn chương của Kawabata để lại nhiều tác phẩm giá trị như: Lễ Chiêu Hồn, Vũ Nữ Izu, Xứ Tuyết, Ngàn Cánh Hạc, Hồ, Những Người Đẹp Say Ngủ,…
Năm 1972, ông tự tử bằng khí đốt. Tuy nhiên cũng có nhiều giả thuyết đưa ra về cái chết của ông. Cho đến nay nguyên nhân cái chết của ông vẫn còn là một bí ẩn.
Đọc thử sách Hồ: Kawabata Yasunari PDF
Momoi Gimpei xuất hiện ở Karuizawa vào độ cuối hè – nhưng kỳ thực thì nơi này đã chớm sang thu. Trước tiên hắn mua một chiếc quần flannel, mặc vào thay cho chiếc cũ, và dù đã khoác một tấm áo len mới ra ngoài chiếc sơ mi trắng mới nhưng bởi ban đêm có sương giá nên hắn còn mua thêm một cái áo mưa màu chàm. Karuizawa là một nơi tiện lợi vì có thể sắm được đủ mọi thứ đồ may sẵn. Hắn còn tìm thấy một đôi giày rất vừa chân. Đôi cũ hắn tháo ra và bỏ lại tiệm giày. Nhưng hắn làm thế nào với món quần áo cũ gói trong tay nải? Cứ vứt vào trong một ngôi biệt thự bỏ không thì sẽ chẳng ai tìm thấy cho đến tận mùa hè năm sau. Gimpei rẽ vào một lối nhỏ, thử quờ tay lên cửa sổ của ngôi biệt thự bỏ không, nhưng ván cửa đã bị đóng đinh. Lúc này hắn không dám phá cửa vì nghĩ như thế là phạm tội.
Bản thân Gimpei cũng không hiểu mình có đang bị truy đuổi như một kẻ phạm tội hay không. Hắn nghĩ việc phạm tội của mình chắc chưa bị nạn nhân tố cáo. Gimpei nhét bọc tay nải vào thùng rác đằng cửa hậu. Thật nhẹ nhõm. Không hiểu do sự lười nhác của khách nghỉ mát hay sự chểnh mảng của người quản lý ngôi biệt thự mà thùng rác không hề được thu dọn, hắn nghe có tiếng giấy ẩm ướt lúc ấn bọc tay nải xuống. Nắp thùng hơi kênh lên vì bọc tay nải. Gimpei chẳng bận tâm.
Nhưng đi được chừng ba chục bước thì hắn ngoái lại. Hắn trông thấy một ảo ảnh như thể có đàn ngài màu xám bạc đang từ chỗ thùng rác bay vào màn sương. Gimpei định trở gót, hắn đứng lại, nhưng cái ảo ảnh màu xám bạc ấy chợt tỏa ra một màu xanh dương mờ tỏ lên cây lạc diệp tùng trên đầu hắn rồi biến mất. Những cây lạc diệp tùng như chạy dài thành rặng, ở cuối đó là một khung cửa vòm treo đèn trang trí. Đấy là một nhà tắm Thổ.
Vào đến trong sân, Gimpei thử đưa tay lên đầu. Kiểu dáng của mái tóc xem chừng khá ổn. Gimpei có thể tự cắt tóc an toàn cho mình bằng dao cạo, cái tài lẻ này của hắn luôn khiến người khác phải ngạc nhiên.
Một cô hầu tắm, vẫn thường được gọi là cô nàng Thổ Nhĩ Kỳ, đưa Gimpei đến gian phòng tắm. Sau khi khép cửa từ bên trong, cô liền cởi áo khoác ngoài màu trắng. Từ bụng trở lên chỉ còn quấn một dải băng nịt ngực.
Gimpei bất giác rụt người lại khi cô cởi hộ hắn cúc áo mưa, nhưng rồi hắn để mặc cô, thế là cô quỳ một chân xuống và cởi luôn cả tất cho hắn.
Gimpei leo vào bồn tắm thơm. Chắc bởi màu gạch nên nước nóng có màu xanh lục. Mùi hương không thật dễ chịu, nhưng nói cho cùng, với một kẻ phải lần hồi ẩn dật trong các quán trọ rẻ tiền ở Shinano trước khi lội bộ tới đây như Gimpei thì đó vẫn là hương hoa. Ra khỏi bồn tắm thơm, cơ thể hắn được cô gái kỳ cọ sạch sẽ. Cô ngồi xổm, lấy tay cọ sạch cả các kẽ chân hắn. Gimpei nhìn xuống đầu cô. Mái tóc thả buông ra đằng sau giống như mái tóc mới gội của phụ nữ ngày xưa, được cắt đến ngang vai.
“Em gội đầu cho ông nhé?”
“Sao? Được gội cả đầu nữa cơ à?”
“Mời ông… Em xin phép gội đầu cho ông.”
Hắn chỉ cắt tóc bằng dao cạo, nói cách khác là đã khá lâu rồi hắn chưa gội đầu nên chắc là hôi hám lắm. Hắn bỗng phát hoảng, nhưng trong lúc tì hai khuỷu tay lên gối, đưa đầu ra cho cô gái vò bằng bọt xà phòng, cảm giác ngại ngùng dần biến mất.
“Giọng nói của em nghe hay thật đấy.”
“Giọng nói…?”
“Ờ. Nghe xong rồi mà vẫn như còn vẳng bên tai, chỉ sợ sẽ tan biến mất. Cứ như có một cái gì đó dịu dàng từ hốc tai đang thấm dần vào trong óc. Ngay đến một tên ác nhân, nếu được nghe giọng nói của em, cũng sẽ thành ra kẻ biết yêu thương con người…”