“Người Đua Diều” của Khaled Hosseini là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc, kể về sự phản bội và hành trình chuộc tội trong bối cảnh bi kịch ở Afghanistan. Dưới đây là một tóm tắt về cuốn sách:
Nội Dung: Amir, một nhà văn người Mỹ gốc Afghanistan, là nhân vật chính và người kể chuyện. Anh ta trải qua cuộc sống đầy màu sắc và nổi bật trong gia đình giàu có, nhưng cũng phải đối mặt với những lỗi lầm và gánh nặng của quá khứ.
Câu chuyện bắt đầu từ những năm tháng thơ ấu của Amir, khi anh ta có một tình bạn đặc biệt với Hassan, con trai của người quản gia. Tuy nhiên, một sự kiện đau lòng đã xảy ra, và Amir phải sống với tận lực hối tiếc và cảm giác phản bội.
Cuộc hành trình của Amir không chỉ giới hạn trong thế giới an toàn của Mỹ mà còn kéo dài về quê hương Afghanistan, nơi anh phải đối mặt với những thử thách mới và tìm kiếm cơ hội để chuộc lỗi với Hassan và chính mình.
Chủ Đề Chính:
- Sự Phản Bội và Chuộc Tội: “Người Đua Diều” đi sâu vào chủ đề của sự phản bội và cố gắng chuộc tội, giữa tình bạn và những lỗi lầm không thể quên.
- Bối Cảnh Afghanistan: Tác phẩm là một bức tranh chân thực về Afghanistan, với những biến cố lịch sử và tình hình xã hội phức tạp.
- Gia Đình và Tình Thân: Gia đình đóng một vai trò quan trọng, và tình thân được thể hiện qua những mối quan hệ phức tạp và những quyết định khó khăn.
Đánh Giá và Tác Động: “Người Đua Diều” đã nhận được đánh giá tích cực từ độc giả và giới phê bình văn học. Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện hấp dẫn với những tình tiết ly kỳ, mà còn là một cảm nhận sâu sắc về con người và đất nước Afghanistan. Hosseini đã tạo ra một tác phẩm đầy xúc cảm và ý nghĩa, khắc sâu vào trái tim độc giả với những tình cảm chân thật và những bài học sâu sắc về tình bạn, lòng nhân ái và sự tha thứ.
—
Khaled Hosseini, một nhà văn và dược sĩ nổi tiếng người Hoa Kỳ, đã đặt tên cho chính mình trên bản đồ văn chương thế giới thông qua hai tác phẩm đầu tay đầy ấn tượng của mình, đó là “Người đua diều” (2003) và “Ngàn mặt trời rực rỡ” (2007), mỗi cuốn đã bán được không dưới 38 triệu bản trên toàn thế giới. Đặc biệt, “Người đua diều” đã được chuyển thể thành một tác phẩm điện ảnh đẳng cấp vào năm 2007.
Năm 2003, Hosseini giới thiệu tác phẩm đầu tay của mình, “The Kite Runner” (hay còn gọi là “Người đua diều”). Trong câu chuyện này, chúng ta theo dõi hành trình của cậu bé Amir, người phải đối mặt với những thách thức để làm mới mối quan hệ với cha, và đối mặt với cảnh ám ảnh từ quá khứ thơ ấu. Bối cảnh của câu chuyện diễn ra ở Afghanistan, từ thời kỳ chính quyền Taliban nắm quyền đến khi họ sụp đổ hoàn toàn, và cả vùng vịnh San Francisco, đặc biệt là Fremont, California. Tác phẩm nói lên những vấn đề như căng thẳng sắc tộc giữa người Hazara và người Pashtun tại Afghanistan, cùng với hành trình di cư của hai cha con Amir đến Mỹ. “Người đua diều” đã vươn lên vị trí thứ ba trong danh sách những cuốn sách bán chạy nhất tại Mỹ trong năm 2005, theo thông tin của Nielsen Bookscan. Bản sách nói của tác phẩm được thực hiện bởi chính tác giả.
Vào tháng 12 năm 2007, bộ phim dựa trên tác phẩm cùng tên đã được công chiếu, và không ngạc nhiên khi Hosseini xuất hiện trong một vai nhỏ gần cuối phim, nhìn thấy Amir mua con diều để sau đó thả nó với Sohrab. Cuốn sách sau đó được dịch tiếng Việt và tái bản vào năm 2013 bởi Nhã Nam và Hội Nhà Văn.
Cuốn tiểu thuyết thứ hai của Hosseini, “A Thousand Splendid Suns” (hay “Ngàn mặt trời rực rỡ”), đã ra mắt vào năm 2007 và tiếp tục đặt trong bối cảnh của Afghanistan. Câu chuyện theo dõi sự kết nối giữa hai số phận của hai phụ nữ, Mariam và Laila, với sự chênh lệch một thế hệ. Thời gian trong tác phẩm trải qua từ thời kỳ chiếm đóng của Xô Viết đến những năm dưới chế độ Taliban và thời kỳ hậu Taliban. Quyền chuyển thể thành phim của cuốn sách đã được nhà sản xuất Scott Rudin và Columbia Pictures mua lại. Năm 2010, tiểu thuyết được dịch tiếng Việt và xuất bản bởi Nhã Nam và Hội Nhà Văn.
—
REVIEW SÁCH: NGƯỜI ĐUA DIỀU – Khaled Hosseini cùng Mei Mei
Chỉ có một tội lỗi duy nhất, đó là ăn cắp.
‘Khi con giết một người, con ăn cắp một cuộc đời. Con ăn cắp quyền làm vợ của một người đàn bà, cướp cha của lũ trẻ. Khi con nói dối là con ăn cắp quyền của ai đó được biết sự thật. Khi con lừa bịp, con ăn cắp quyền được ngay thẳng.’
Khi đọc đến một nửa cuốn này, mình tự cảm thấy mình khá may mắn vì đã đọc cuốn ‘Ngàn mặt trời rực rỡ’ của Khaled Hosseine trước đó. Bởi nếu cuốn Ngàn mặt trời rực rỡ đi chi tiết vào hiện thực xã hội của đất nước Afghanistan trong hơn bốn thập kỉ từ 1960 – 2000 đủ để người đọc hiểu sâu sắc nỗi thống khổ của người dân dưới chế độ tàn bạo gắn mác Hồi giáo Taliban thì ‘Người đua diều’ đi vào chi tiết từng số phận, từng cuộc đời bị đưa đẩy và huỷ hoại trong một đất nước hoang tàn bởi chiến tranh.
Với Người đua diều,Đất nước Afganishtan hiên lên đẹp đẽ, yên bình và trù phú dưới đôi mắt của Amir thuở thiếu thời. Nơi đó có Baba, có chú Rahim Khan, có ông Ali và người bạn thân uống chung một bầu sữa – Hassan. Nơi đó những buổi chiều Amir và Hassan chạy lên đồi chơi cho đến khi mặt trời xuống núi, nơi đó hai đứa trẻ từng trèo lên những cây bạch dương sau nhà đung đưa chân trần ăn dâu tằm phơi khô và quả óc chó.
‘Vì cậu, cả ngàn lần rồi’ như một lời khẳng định về tình bạn đẹp đẽ và đầy hi sinh của cậu bé Hassan với người bạn, người chủ của mình – Amir.
Nhưng lịch sử không dễ để vượt qua. Tôn giáo cũng vậy. Chính những điều đó khiến người ta đánh mất đi cuộc đời của mình và những người khác bằng một lời nói dối.
Có những lời nói dối, khiến một con người vĩ đại phải sống trong đau khổ và dằn vặt suốt cả cuộc đời.
Cũng có những lời nói dối, phải mất cả nửa cuộc đời để cứu chuộc.
Dù có chạy trốn bao lâu, bao xa thì sự thật vẫn là sự thật. Và bất cứ ai vẫn còn day dứt với một lời nói dối đều xứng đáng một cơ hội để sửa chữa sai lầm dù cách mà số phận đưa nó đến cũng vô cùng khắc nghiệt và nhiều mất mát.
Mạch câu chuyện được bao quanh bởi bối cảnh quá khứ bi kịch của Afghanistan , không chỉ là về sự trưởng thành của con người hay những nỗi vất vả của người di cư, Hosseni đã dồn nén cả hai vào trong một khung cảnh đau thương về sự cứu vớt đầy khó khăn của con người.
Sự dẫn dắt tài tình của tác giả nằm ở hai cuộc đưa diều, nếu cuộc đua ở đầu truyện dập tắt nụ cười của Hassan và mở ra vô vàn ngã rẽ cùng sự ám ảnh của Amir thì cuộc đua ở cuối truyện lại bắt đầu cho một nụ cười sau rất nhiều căm lặng của cậu bé Sohrab. Như một minh chứng đầy thuyết phục cho câu nói của chú Rahim Khan: “Luôn có một con đường để tốt lành trở lại”.
Khép cuốn sách lại mình phải lập tức mở máy tính ra để viết lại những dòng này, bởi vì lâu lắm rồi mới có một cuốn sách khiến mình không thể gấp lại giữa đêm và không kìm được nước mắt như thế. Mình đã tự hỏi bao nhiêu lần trong khi đọc rằng không biết tại sao tác giả có thể miêu tả mọi thứ chi tiết và sống động đến thế, cảm giác như ông đã sống trọn vẹn trong hiện tại đó và ghi nhớ từng khoảnh khắc để đưa nó vào từng trang sách. Chắc chắn mình sẽ đọc lại cuốn sách này để một lần nữa được đắm chìm trong tài kể chuyện của tác giả, để cảm nhận tình yêu xuyên suốt và sự hi sinh thầm lặng giữa con người với con người. Bởi đến sau cùng thì tất cả mọi thứ là ảo ảnh, chỉ có tình yêu là thật.
—
Mời các bạn đón đọc Người Đua Diều của tác giả Khaled Hossenini.