Quê Nhà là một tác phẩm rất đặc biệt trong sự nghiệp văn học của nhà văn Tô Hoài. Được viết bởi một nhà văn được nhiều thế hệ độc giả yêu mến, tác phẩm này tái hiện chiến đấu anh dũng của những anh hùng vô danh trong cuộc đấu tranh chống lại cuộc xâm lược của thực dân Pháp. Tô Hoài không chỉ viết về các nhân vật lịch sử quen thuộc mà còn tập trung miêu tả cuộc sống trong làng quê, nơi những anh hùng vô danh đã đứng lên chống lại quân xâm lược một cách dũng cảm.
Tác phẩm này cũng là một phần của bộ ba tiểu thuyết của Tô Hoài gồm Quê Người, Mười Năm, Quê Nhà. Mỗi câu chuyện, mỗi hoàn cảnh và mỗi nhân vật đều được kết nối với nhau, tạo thành một bức tranh lịch sử và xã hội rất sâu sắc của vùng đất quen thuộc. Những chi tiết tinh tế và câu chuyện lôi cuốn trong Quê Nhà chắc chắn sẽ khiến bạn phải đắm chìm trong thế giới văn học độc đáo của Tô Hoài.Tiểu thuyết “Quê người,” viết bởi tác giả đồng cống Tô Hoài, mô tả cuộc sống của những người cuội đi “đất khách quê người” trong thời kỳ thuộc địa Pháp tại châu Đại Dương. Tác phẩm mang đậm tâm huyết của tác giả với vùng đất mình, phản ánh cuộc sống và lịch sử với sự tấn công của Phát xít Nhật và khốn khổ của nhân dân. Đưa người đọc trải nghiệm qua những giai đoạn đầy biến động, như trong tiểu thuyết “Mười năm,” cũng nằm trong bộ ba tiểu thuyết kinh điển bao gồm “Quê nhà” và “Mười năm.” Sự sáng tác tâm linh và sâu sắc của tác giả đã tạo nên những tác phẩm đặc sắc, thú vị, đong đầy cảm xúc.Gió thổi từ cuối đồng, khuấy động lá cây reo à à suốt đêm. Người đi từ Kẻ Chợ hoặc sang sông qua đây thường gọi nơi này là Ba Cây Đề, ở đầu lối xuống bãi Cốc. Lúc ấy, mặt trời đã lặn sau núi Ba Vì. Chỉ còn thấy một vùng sáng trên đỉnh lũy tre xanh đen giăng ngang cuối đồng. Có hai người đang bước lên đường. Từ bên tre cuối làng, qua một đoạn đồng cao rồi lại xuống đồng sâu, men theo bờ đất, những lối qua làng kín cổng. Đàn chim liệng liệng, màn đêm buông xuống nhưng chúng vẫn cất cánh, lượn lờ trên bầu trời, ở mỗi đợt bay đến đâu là có người đi qua.
Khi đạt đến đầu đồng, hình dáng của hai người mới trở nên rõ ràng. Đó là một ông già và một người trẻ – trông như bố con. Cái nón cũ kỹ, lá cọ uốn nắn, để nguyên đầu vấu, khiến người ta có thể đoán rằng hai cha con này chắc từ vùng chân núi Ba Vì ra đây thăm hoặc có việc ở Kẻ Chợ. Ông già đeo khăn gói, người trẻ gánh hai tay nải nhỏ, trong đó có thể có gạo và mền để dự phòng cho đêm.
Lều hàng cơm của anh Đề Cụt nằm ngay gốc đề bên ngoài. Trông như một đống rơm lớn. Có lẽ đây là lều làm từ lá mía ép. Những căn lều từ cây rơm, từ mía thường được dựng lên sau mỗi mùa gặt ngang đồng. Những căn lều hàng cơm thật sự là một khoảng không trống rỗng, cửa mở ra qua mành, những cọng rơm lún xuống. Người bước vào cảm thấy ấm áp, mùi thơm của rơm, bỏ lại ngoài kia là cánh đồng gió thoảng.
Khi đêm buông xuống, nhiều người đã đến. Không chỉ vì nghe tiếng nhưng nhắn trong nhà hàng hoặc thấy ánh lửa lung linh từ các nhà nghỉ, mà còn vì trước cửa các quán đã xếp ngổn ngang gánh hàng, từ bếp ám khói, đến hàng móc sỉ sỉ, người ta cứ để nguyên cả chiếc đòn ống như vừa mới đổ xuống. Các khu phố Hàng Tre, Hàng Mây ở Kẻ Chợ vẫn sôi động từ việc buôn bán hàng từ các lái chợ Nghệ.
Mời các bạn cùng khám phá tác phẩm “Quê Nhà” của tác giả Tô Hoài.