Quy Đức Hầu Phủ – Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu
Tóm tắt: Câu chuyện về sự giao thoa duyên phận giữa hai nhân vật chính. Họ cùng nhau đối mặt với thử thách tại Phủ Quy Đức Hầu, đối diện với những kẻ xấu xa. Hứa Song Uyển, nữ chính xinh đẹp và có mệnh lực mạnh mẽ, sẵn sàng bảo vệ những gì quan trọng. Mẫu thân của nàng, Hứa Tằng thị, đầy biến động trong tình cảm và hành động, từ yêu thương đến trở thành nỗi đau của Hứa Song Uyển. Cô phải đối mặt với thử thách mới trong cuộc đời khi bước vào cuộc hôn nhân với Tuyên Trọng An.
Cuốn sách này mang đến những bí ẩn và cung cấp cái nhìn sâu sắc về các nhân vật, đồng thời thách thức và làm say đắm người đọc với những tình tiết hấp dẫn và phong phú.Hầu như tiên nhưng khí chất thì âm u. Có điều hắn không phải dạng nhân vật bị hiểu lầm gì cả; nội tâm hắn còn âm u hơn vẻ bề ngoài. Đây là kẻ khi mưu kế hại chết người ta thành công thì vừa nhún nhảy vừa ngâm nga tự khen sao mình thông minh quá. Hắn tàn nhẫn với người khác nhưng càng tàn nhẫn với bản thân hơn. Để tìm đường sống cho Quy Đức Hầu phủ, hắn đã lao vào chỗ chết chẳng biết bao lần.
Nhưng vị nam thần (kinh) này lại là người yêu Hứa Song Uyển nhất. Lần đầu tiên, nàng không phải lựa chọn sau chót của tình thương và lựa chọn đầu tiên của thí mạng. Lần đầu tiên, có người biết nàng giả heo ăn thịt hổ nhưng vẫn thích thú và cưới nàng vì chính đặc điểm này. Lần đầu tiên, nàng có một gia đình yêu thương mình và nhỏ những giọt nước mắt thật lòng vì nàng.
Hứa Song Uyển không biết bản thân có chẳng để ai vào lòng như lời tỷ tỷ không. Cũng có thể, vì khi đã quyết thì nàng sẵn sàng cắt đứt với bất kỳ ai. Nhưng dù lòng nàng nhỏ bé và lạnh lẽo đến đâu, nàng cũng nguyện ý đặt Tuyên Trọng An vào đấy, dùng chút ấm áp nhỏ nhoi trong mình để sưởi ấm cho hắn, để hắn biết nơi đây có người chờ hắn trở về.
Nói đến nam chính Tuyên Trọng An, đôi lúc phải tự hỏi không biết hắn có bao giờ sống cho chính mình chưa. Từ khi còn nhỏ, hắn đã được kỳ vọng sẽ chấn hưng Hầu phủ, là lý do để tổ phụ truyền tước vị lại cho phụ thân vô năng của hắn chứ không phải hai người con thứ tài giỏi hơn. Cả đời hắn là những chuỗi ngày suy tính và đấu tranh để sống sót, để bảo vệ gia tộc, để Hầu phủ được vinh quang. Thậm chí dù Hứa Song Uyển đã là người trong lòng hắn từ trước khi cưới, hắn chọn nàng không chỉ vì tấm chân tình mà còn vì hắn biết nàng tháo vát và có thể giúp hắn quản gia cũng như dạy dỗ đứa em trai yếu đuối.
Nói về đôi vợ chồng Hầu gia thì phải dùng từ thú vị trong ngoặc kép. Ban đầu hai nhân vật này được mô tả như những người không có tài nhưng ít nhất còn có đức. Là bậc cha mẹ nhưng họ không thể bảo vệ con mình mà để nó đứng ở tiền tuyến đổ máu vì họ. Thôi thì họ biết mình vô năng nên ít nhiều cũng không gây rối gì mấy. Song về cuối truyện, chúng ta mới vỡ lẽ một chân lý: Người không có tài lại cũng chẳng có đức thì chỉ có thể đi làm vợ chồng Quy Đức Hầu. Tuyên Hồng Đạo – phụ thân của nam chính – thích trốn tránh trách nhiệm, để mình nhẹ gánh thì đẩy người con dâu đã hết lòng vì nhà chồng vào hố lửa. Ông ta bất tài nhưng ưa sĩ diện, ghen tỵ với con trai lớn tài giỏi, thích dùng xương máu của con mình để đổi lấy những thứ tình cảm giả nhân giả nghĩa mà chỉ có tác dụng làm đẹp mặt ông ta.
Một người đàn ông thế này thật xứng đôi với Tuyên Khương thị.
Mẫu thân Tuyên Trọng An ở đầu truyện hệt như một tiểu bạch thỏ; đầu óc không tốt lắm nhưng được cái ngây thơ, trong sáng. Dần dà, người đọc sẽ thấy đây là con thỏ ăn thịt người. Để sống vô tư và thiên chân vô tà như thế, bà ta giẫm lên công sức của cha mẹ ruột, anh em ruột, con trai ruột. Bà ta có biết không? Ồ, biết chứ, biết rõ nên với mỗi người bà ta lại có một kiểu khóc lóc riêng khiến họ mềm lòng. Bản thân ích kỷ, vô dụng, nhưng lại đố kỵ với con dâu, tới nỗi nguyền rủa nàng và ước gì Tuyên gia quay trở lại thời nàng chưa vào cửa dù điều này đồng nghĩa với việc cả nhà chết hết. Bà ta đến khi chết vẫn chẳng biết mình sai ở đâu. Kể cũng đáng thương hại, chẳng ai nhỏ một giọt nước mắt tiếc thương cho cái chết của bà ta.
Xin mượn câu trích từ Trần Mỗ (tác giả Hỏa Phụng Liêu Nguyên) để kết luận về cặp vợ chồng trên: Trời sinh một cặp cẩu nam nữ.
Tuyên Trọng An đen đủi khi được sinh ra bởi hai con người này. Nhưng hắn may mắn được nhà ngoại đùm bọc, được ngoại tổ phụ hết lòng giúp đỡ, chứ không hắn chẳng sống nổi đến ngày đủ trưởng thành để chèo chống Hầu phủ. Hắn đã làm rất nhiều chuyện tàn nhẫn mà trong số đó, hắn nghĩ chuyện tàn nhẫn nhất chính là cưới Hứa Song Uyển. Vì hắn mà nàng mới bị lôi vào mớ bòng bong của Hầu phủ, mới bị hao tổn tinh thần. Có lẽ hắn cũng được di truyền sự ích kỷ từ cha mẹ, vì dù hắn biết đây là quyết định nhẫn tâm nhưng lại là quyết định mà hắn chẳng thể hối hận.
Lần đầu tiên, hắn khôngNếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện lãng mạn, ấm áp và ngọt ngào, thì “Quy Đức Hầu phủ” không chính là lựa chọn phù hợp. Tác giả Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu thường tạo ra một không khí nặng nề trong truyện, với những nhân vật tuân theo chuẩn mực xưa cũ. Nam chính Tuyên Trọng An yêu Hứa Song Uyển một cách sâu đậm, không hề thay đổi trong bất kỳ hoàn cảnh nào, vẫn giữ vững tư cách ông trời của nàng. Tuy nhiên, điểm độc đáo của tác giả chính là mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính, khi nữ chính trở thành trụ cột vững chãi và sẵn lòng hy sinh tất cả cho nam chính.
Trong “Quy Đức Hầu phủ,” cuộc sống của Tuyên Trọng An hoàn toàn chỉ xoay quanh Hầu phủ. Hầu như không có thời điểm nào hắn cân nhắc về bản thân mình, trừ những khoảnh khắc đặc biệt khi hắn ngã lòng với lời nói dịu dàng của Hứa Song Uyển. Thời gian trong vô thức dài ra mãi mãi khi hắn cảm nhận sự bình an đến từ chính nàng.
Những mối quan hệ phức tạp và những khó khăn gia đình là những yếu tố tạo nên sự căng thẳng và hấp dẫn trong câu chuyện. Hứa Song Uyển đã phải đối diện với áp lực từ gia đình và xã hội, nhưng với sự hỗ trợ từ Hứa Song Đễ và sự quan tâm từ Hứa Tằng thị, nàng vẫn kiên cường vượt qua mọi khó khăn.
Cùng tìm hiểu xem cuộc sống của Hứa Song Uyển sẽ điều chỉnh ra sao trong bước ngoặt quan trọng này và liệu tình yêu của nàng dành cho Tuyên Trọng An có thể vượt qua mọi trở ngại. Đọc “Quy Đức Hầu phủ” để khám phá cốt truyện hấp dẫn này!Hứa Song Đễ luôn biết cách lên tiếng biểu lộ lòng biết ơn. Thấy nàng cung kính khiêm tốn nhưng đầy sự lạnh lùng của tẩu tử, đã khiến cho nụ cười trên gương mặt của nàng tỏa sáng hơn.
Hứa Tằng thị cũng không kém phần hào hứng. Việc trưởng nữ cho thêm muội muội trang sức không đơn thuần; việc mang về nhà mẹ đẻ nhiều đồ vật như vậy chứng tỏ địa vị cao cấp ở nhà chồng.
Hứa Tần thị vui vẻ thấy mặt bà bà, đợi cho người vừa lui ra bên cười lên và hỏi: “Nhưng cái vải này từ cửa hàng của tiểu muội à?”
Nàng nhìn hai muội muội, sau đó cười hỏi tiếp: “Không biết nếu tiểu muội muội xuất giá thì mẫu thân cho muội mấy cửa hàng? Ta nhớ khi tiểu muội muội xuất giá, mẹ mình giữ hai thôn trang và ba cửa hàng, thật là không ai sánh kịp.”
Không còn một ai nữa.
Thứ thực sự quý giá là thứ có thể tạo ra tiền, nhưng không có. Hứa Song Uyển cảm nhận được suy nghĩ trong lòng phụ mẫu nhưng vẫn giữ im lặng. Nàng hiểu rằng việc tẩu tử nhắc đến chính là để giải tỏa sự giận dữ. Trước đây, khi gặp xung đột, nàng thường nói những lời trung lập để hòa giải. Nhưng giờ đây, khi tình huống đối mặt với nàng, và mẫu thân từng khuyên nàng không nên quá gần gũi với nhà mẹ đẻ, nàng không dám mở miệng, chỉ im lặng suy tư và cúi đầu.
Thấy người con gái luôn tươi cười nhưng rơi vào lặng thinh im không nói lên điều gì, Hứa Tằng thị cũng biết rằng không thể mong chờ nàng phải nói lên điều gì nên hướng ánh mắt về phía trưởng nữ.
Thật sự, Hứa Song Đễ đã chọn lúc phù hợp để nói lên điều gì đó nhưng không phải với Hứa Tần thị. Nàng nhẹ cười với Hứa Du Lương, “Đại ca ơi, hỉ sự của tiểu muội muội đã đến, ca ca cũng sắp nhậm chức, ta chờ ngày ca ca thăng quan tiến chức như vũ bão.”
…
Hãy cùng chờ đọc tác phẩm “Quy Đức Hầu Phủ” của tác giả Sát Trư Đao Đích Ôn Nhu nhé.