Sát Phi Của Quỷ Vương Độc Sủng
Một cuộc sống mới, một kế hoạch thâm độc đầy lựa chọn cay đắng. Trở thành một thiên tài y học, nàng lần nữa đối mặt với quá khứ đầy mờ ám.
Kẻ nào đứng sau những nụ cười giả dối, những âm mưu gian ác? Đừng trách vị lão nương khắc nghiệt.
Nàng không quên trả thù, cứu người trong phút chốc hay hại họ đến chết. Thế gian biết nàng là “Quỷ la sát”.
Gởi tặng thứ muội món quà lớn, đổi lấy tương lai của bản thân.
Nhưng nụ cười của nàng cũng được nho nhỏng khi gặp người khiến trái tim nàng lay động. Nếu hắn đối xử tốt với nàng, nàng sẽ dễ dàng theo đuổi.
Trong cõi hoang sơ, với con báo mắt đỏ trong vòng tay, nụ cười nhẹ nhàng, ánh mắt suy tư của Quỷ Vương:
“Liệu vương gia lại lặn vào vùng sâu như vậy, liệu bản tiểu thư có thực sự hài lòng chăng?”
Hắn nhìn nàng một cách tập trung rồi nói: “Ta muốn ký kết một thỏa thuận với ngươi.”
“Xin hãy dành thời gian nghe tôi nói.” Khi đối diện với thỏa thuận từ hắn, nàng không sợ hãi.
“Nếu lấy ngươi, ngươi sẽ có toàn bộ thế giới này.” Giọng nói quyết đoán nhưng mang theo vẻ dịu dàng.
“Tại sao ngươi muốn lấy ta?”
“Vương gia thiếu một phi tần, và ngươi là lựa chọn hoàn hảo.”
“Thật may khi ta cũng cần một cái chăn làm ấm giường, ngươi thực sự phù hợp.”
…
Không khí hương thơm từ phòng cổ xưa làm dịu đi sự căng thẳng trong tâm trí của Lam Nhan. Nhưng khi nhớ lại rằng đang chữa bệnh cho bệnh nhân, rồi bị giật điện, cảm giác dòng điện chạy qua cơ thể, nàng run sợ. Nhưng nơi này là đâu? Phòng được trang trí tinh tế, có gương trang điểm? Quần áo giống như trong cổ phiếu cùng? Liệu nàng đang ở trong một bộ phim không? Nhưng sau tấm màn này, nơi trừ nàng ra, không có ai. Lam Nhan thích nghi nhanh chóng, nhưng khi thấy điều bất thường… Ngực phẳng? Đây không phải ngực của nàng, rõ ràng nàng có vóc dáng nảy nở. Lam Nhan kinh ngạc, vẻ ngoài bé nhỏ của bàn tay và cánh tay nàng. Nàng kiểm tra lại, nếu như không phải lồng ngực của mình, nữ hiệp sĩ điều dưỡng lặng lẽ nhận ra, rốt cuộc nàng đã chuyển đến tâm trí của một đứa trẻ. Tiểu thuyết xuyên không mà Lam Nhan từng đọc rất nhiều, giờ nàng chính là tận hưởng trải nghiệm. Lúc này, nàng có chút hối tiếc, muốn ngửa ngồi vẽ vòng tròn trên đất và nguyền rủa biến cố lạ này. “Nguyệt nhi, nguyệt nhi yêu dấu của ta…” Phía bên kia tấm màn hình, một phụ nữ lo lắng xuất hiện, Lam Nhan giả vờ như vừa tỉnh dậy, cố gắng nhấc một mắt và phát hiện người đang bên cạnh giường, phụ nữ không mặc quần áo đắt tiền, nhưng vẻ đẹp kiều diễm rõ dấu vết bi thương. Liệu đây có phải là người mẹ ruột của cơ thể này không? Lam Nhan nhìn chứng kính, nhưng không biết làm sao nêu câu hỏi. “Nguyệt nhi, con cuối cùng đã tỉnh rồi, thật may là không ảnh hưởng đến mẹ…” Phụ nữ ôm Lam Nhan vào lòng, an ủi và vỗ nhẹ. “Đã tỉnh là tốt rồi, không sao cả…” Lam Nhan muốn trả lời, nhưng chẳng biết nên nói điều gì. Sau tất cả, chủ nhân của cơ thể này đã khuất phục: “Chị đã ra đi, hãy kiềm chế nỗi đau.” “Nguyệt nhi, chị sao vậy? Kiềm chế nỗi đau là sao? Không cần trêu chọc chị nữa…” “Hãy Lo về chú, nhanh chóng mời chú đến…” Lam Nhan sợTuổi của mình sau khi bị rơi xuống nước thì có biểu hiện khác thường, Thu Nhược Thủy càng đau khổ hơn, bà vội vàng lớn tiếng gọi người đi tìm đại phu.”Tôi làm sao…?” Có thể nói đây là lần đầu tiên Lam Nhan luống cuống, thực sự đều do xuyên không hại, vừa mới sống lại đã mở miệng nói câu này, cũng khó trách vị phu nhân xinh đẹp này cho rằng nàng bị trúng tà.”Nguyệt nhi, tại sao trán của con lại nóng như thế này, hèn chi con nói mê sảng, đại phu, tại sao đại phu còn chưa tới -” Thu Nhược Thủy vuốt trán của Lam Nhan, vẻ mặt tràn đầy đau lòng, bà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi mình đang đỏ bừng, chắc chắn là đang hoảng sợ, nước mắt bà chảy xuống không ngừng.Lam Nhan nhìn vị phu nhân xinh đẹp đang khóc ở trước mặt, nàng bất giác muốn vươn tay ra lau nước mắt cho bà ấy, nhưng thân thể này quá yếu ớt, hơn nữa, thân thể này còn đang sốt cao, nàng vừa mới bước lên trước, đã mất thăng bằng….Chỉ nghe một tiếng rầm, Lam Nhan ngã xuống, đầu của nàng đập xuống đất, ngất xỉu một lần nữa.Lam Nhan rơi vào một không gian mơ hồ, không gian ở nơi này liên tục chuyển động, bốn phía tối như mực, nhiều chuyện xảy ra cùng một lúc như vậy thật sự khiến cho nàng khó tiêu hóa hết.”Hu hu hu hu….” Lam Nhan càng bước về phía trước thì càng nghe thấy tiếng khóc như có như không, có chút sởn tóc gáy, tại vì thường ngày, những bức ảnh về ma quỷ nàng đã thấy nhiều, nàng cắn răng, lấy hết can đảm đi về phía trước.Lúc đến gần tiếng khóc, Lam Nhan lấy hết can đảm hỏi: “Ai đang khóc, đừng có núp ở trong bóng tối rồi giả thần giả quỷ.””Rốt cuộc thì ngươi cũng đã tới.” Giọng nói yếu đuối phát ra từ một người mặc hỉ phục(*) màu đỏ, trên người của nữ nhân này phát ra ánh sáng màu trắng, soi sáng nàng ta và Lam Nhan.(*)Hỉ phục: đồ cưới của Trung Quốc thời xưa.Lam Nhan trợn tròn mắt, cô gái mặc hỉ phục này và nàng giống nhau như đúc, chỉ trang điểm khác nhau, đôi mắt của nàng ta hồng hồng, trên gương mặt tái nhợt tràn đầy sát khí.”Cô là ai? Tại sao lại nói là rốt cuộc tôi đã tới? Cô đã đợi tôi từ lâu rồi sao?” Trong đôi mắt của Lam Nhan tràn đầy nghi ngờ, trên người của nữ nhân đối diện tản ra khí lạnh, khiến cho nàng rùng mình.”Đúng vậy, ta vẫn đang đợi ngươi, ta tên là Lam Lăng Nguyệt, sau khi ta chết, ta đã đến nơi này, trong lòng ta tràn đầy oán hận, nhưng lại không thể báo thù, ngươi có biết cảm giác này khổ đến cỡ nào không?Mãi đến khi, có một đạo sĩ đi tới nơi này, hắn nói ta biết là ta đã chết, trăng máu xuất hiện, sát khí mãnh liệt, nhưng chân thân của ta đã bị hủy, không có cách nào sống lại, số mệnh đã sắp đặt, một ngàn năm sau, người đời sau của Lam gia sẽ tới đây giải quyết chuyện yêu hận tình thù của đời này.
Mời các bạn đón đọc Qủy Vương Độc Sủng Sát Phi của tác giả Phi Nghiên.