Cuốn sách “Sao Chiếu Mệnh” của Sidney Sheldon là một tác phẩm đầy sức lôi cuốn về cuộc đời của Lara Cameron, một phụ nữ thành công trong lĩnh vực kinh doanh địa ốc. Xuyên suốt câu chuyện là hành trình không ngừng của Lara vươn lên từ một gia đình nghèo khó ở Nova Scotia để chứng minh khả năng và giành lấy quyền lực. Sidney Sheldon đã tạo ra một nhân vật mạnh mẽ và thú vị, đem lại cho người đọc những trải nghiệm đầy cảm xúc và li kỳ.
Ngoài “Sao Chiếu Mệnh,” cuốn sách này còn có sự thành công của Sidney Sheldon với nhiều tác phẩm khác như “Nếu còn có ngày mai,” “Âm mưu ngày tận thế,” và “Thiên thần nổi giận.” Được dịch nhiều ngôn ngữ và được yêu thích trên toàn thế giới, tác phẩm của Sidney Sheldon mang đến cho độc giả những trải nghiệm đặc biệt và đầy ấn tượng.Đề xuất kịch tính! Bạn nên xem cách họ gặp nhau. James lùng bùng rời giường mệt mỏi, đánh thức mắt mờ, cố gắng tỉnh táo. “Lão nhỏ vô duyên. Không bao giờ để ta yên bình,” ông trốn ánh nhìn của chủ nhà. “Được rồi, ta đi.” Ông quay đầu nhìn hai cô gái môi chát trên giường. “Nhưng không trả tiền cho hai người này. Ta chẳng làm gì cả.” “Được rồi, ông về nhà trọ đi,” chủ nhà lên tiếng, sau đó quay sang hai cô gái điếm. “Các ngươi theo tôi đi.”
James Cameron là một người đàn ông phong độ, có vẻ ngoài dường như từng là người dòng dõi cao quý, nhưng hiện tại chẳng còn gì đáng tự hào. Ông đã bước sang tuổi năm chục và là quản lý một nhà trọ dưới sự sở hữu của Sean McAllister, một vị lão chủ ngân hàng.
Trong năm năm qua, ông và vợ Peggy san sẻ gánh nặng công việc ở đấy. Peggy lau dọn nhà và nấu ăn cho các khách trọ, còn James thì phục vụ đồ uống cho họ. Mỗi thứ Sáu, ông thu tiền thuê cho khách ở cả bốn nhà trọ khác ở thị trấn Glace Bay để giao cho chủ nhà. Ngoài ra, khi cần trút bớt gánh nặng, ông lại uống rượu đắng.
James Cameron thật sự không hạnh phúc. Dường như ông trải qua mỗi loại cay đắng mà kẻ thất thế nào mới chịu được, và cuộc sống trở nên chán chường. Năm ông mới một tuổi, gia đình ông rời quê hương ở Scotland sang Anh, khó khăn đấu tranh với cuộc sống tại đây.
Ba phải ông bắt con trai làm thợ mỏ từ khi James chỉ mười bốn tuổi. Khi năm mười sáu tuổi, ông bị thương trong một vụ tai nạn nhỏ và buộc phải nghỉ việc. Năm sau, cha mẹ ông thiệt mạng trong một vụ tai nạn đường sắt. Vì vậy James đổ lỗi số mệnh vận khơi. Ông nhận thức rằng mọi đau thương đều không phải là do ông, mà là trách nhiệm của số phận. Tuy nhiên, ông có hai ưu điểm lớn. Bề ngoại của ông hấp dẫn và khi cần, ông có thể thu hút sự quan tâm xung quanh.
Trong một chuyến nghỉ cuối tuần ở Sydney, cách Glace Bay không xa, ông gặp Peggy Maxwell, một cô gái Mỹ tươi trẻ, đáng yêu. Peggy tới đó nghỉ hè cùng gia đình. Không phải là xinh đẹp nhưng cha mẹ cô lại khá giả, trong khi James đang sống khá nghèo rớt. James đã theo đuổi cô gái đó, và bất chấp phản đối từ cha mẹ, Peggy đã trở thành vợ của James.
Trong cuộc sống hôn nhân, James không chờ đợi đến năm năm. Không hỏi ý kiến của ai, ông đã sử dụng số tiền hồi môn từ bố vợ cùng một người bạn kinh doanh dầu lửa bất hợp pháp. Nhưng sau mười ngày, công việc sụp đổ, mất hết vốn cùng lãi. Bố vợ ông tức giận, quyết không giúp James một lần nữa.
“Anh ngốc thật, James. Tôi không dính gì với thằng ngốc như anh nữa.” James muốn mở mỏ than nhưng kế hoạch này khẳng định không êm đềm. Bây giờ ông phải lo cho một cái miệng thêm mà vẫn thất nghiệp.
May thay, lão Sean McAllister đã giúp đỡ ông. Vị lão chủ ngân hàng gần năm chục tuổi, nhỏ nhắn và tròn trịa, đeo chiếc đồng hồ vàng trên dây cũng làm bằng vàng. Lão đến Glace Bay hai chục năm trước và nhanh chóng nhận thấy tiềm năng tại đây. Thợ mỏ và dân lao động nghèo từ khắp nơi kéo đến thị trấn và không có nhà để ở. McAllister có thể cho họ vay để xây dựng nhà nhưng ông không làm vậy.
Ông thấy rằng cách tiết kiệm hơn là cho xây dựng nhà trọ để họ thuê. Hai năm sau, ông sở hữu một khách sạn cùng năm nhà trọ, và tất cả đều đầy người.
Việc tìm người quản lý cho nhà trọ đó rất khó khăn, bởi công việc quản lý rất đầy thách thức. Phải chăm sóc căn phòng, nấu ăn cho khách trọ và thu tiền. Lão không muốn trả lương cao.
Một người quản lý trước đây muốn thôi việc, McAllister thấy James Cameron có thể thay thế. Ông thường đến ngân hàng lấy tiền vay và luôn trả chậm. Lão sai người đến mời James.
“Tôi có việc cho bạn đấy,” McAllister nói.
“Chắc chắn à?”
“May mắn cho bạn. Đây là công việc tốt, mở ra nhiều triển vọng.”
“Làm ở ngân hàng chăng?”
“Không,” McAllister trả lời. “Bạn có vẻ ngoại hình dễ nhìn và biết cách giao tiếp. Bạn nên trở thành quản lý cho nhà trọ ở phố Cablehead.”
“Quản lý nhà trọ sao?”
“Chắc chắn rồi,” lão chủ ngân hàng nói. “Bạn chưa có chốn ở lịch sự. Chăm sóc nhà trọ cho tôi, bạn sẽ có chỗ ở, cùng một khoản lương nhỏ.”
“Lương nhỏ là bao nhiêu?”
“Tôi sẽ trả 20 đô mỗi tuần.”
“Chỉ có 20 đô à?”
“Tuỳ bạn, James. Nhận hay không cũng tùy bạn. Và còn nhiều người muốn làm việc này.”
Cuối cùng, James không có lựa chọn khác. “Vậy thôi, được rồi.”
Sẽ rất hấp dẫn khi đọc cuốn sách “Sao Chiếu Mệnh” của tác giả Sidney Sheldon.