Review: Cánh Buồm Đỏ Thắm – Câu chuyện cổ tích về niềm tin và ước mơ

Tác giả:
Nguồn: Huy Lâm


Đã lâu lắm rồi,một lần tôi có quen một người con gái thật dễ thương bên bờ sông Nhuệ . Nàng sinh viên khi ấy sắp ra trường . Trong lúc chuyện trò,biết tôi là một thủy thủ,nàng cười và bảo :

”Sao anh không một lần đánh tàu về Hà Đông này nhỉ”

Tôi cũng cười mà trả lời rằng :

“Nếu như em thực sự ngồi bên khung cửa sổ mà chờ mong,thì anh nguyện sẽ đưa con tàu màu trắng với Cánh buồm đỏ thắm đến đón em”.

Đùa nhau vui thế thôi nhưng tôi biết rằng nàng cũng cảm động khi hình dung ra khung cảnh thơ mộng ấy . Và Cánh buồm đỏ thắm có lẽ mãi tượng trưng cho giấc mơ tuổi trẻ,một giấc mơ tinh khiết,ngọt ngào và lãng mạn . Nó luôn nhắc nhở ta về tuổi thơ hồn nhiên và trong sáng .

Mạnh tử viết : “Bất thất kỳ xích tử chi tâm” ,hãy đừng đánh mất đi trái tim trẻ thơ (con đỏ) . Thiên chúa cũng dạy : Trẻ thơ chính là những người dân của nước Chúa .

Chúng ta bước vào đời với bao nghĩa vụ,mưu sinh vất vả . Chúng ta dần dần đánh mất đi sự hồn nhiên,thơ mộng,sự lãng mạn,trí tưởng tượng ấy . Con người cứ cắm mặt xuống kéo cái ách cuộc đời trong vất vả và sầu não .

May thay chúng ta có cơ hội tìm ra được điều đó nhờ những tác phẩm văn học thật trong trẻo,thơ ngây mà sâu sắc . Tôi tâm đắc với những cuốn truyện ấy : Hoàng tử bé của Antoine De Saint-Exupéry và Cánh buồm đỏ thắm của Alecxandre Grin .

Hôm nay xin giới thiệu với các bạn cuốn truyện dễ thương này . Hãy cùng tôi đi vào và sống với thế giới của cô bé Axon,cùng mơ ước đến một Cánh buồm đỏ thắm của đời mình hoặc mơ có một lần làm được như chàng trai trẻ Gray,mang đến cho người mình yêu dấu Cánh buồm đỏ thắm của giấc mơ thần kỳ của đời người .

Câu chuyện bắt đầu với chuyến trở về của chàng Thủy thủ Longren . Bất hạnh thay,vợ chàng đã mất,để lại cho chàng một cô con gái bé nhỏ . Chàng phải bỏ biển để ở lại chăm sóc con . Chàng làm ra những chiếc thuyền buồm đem bán . Chàng nuôi con lớn lên bằng sự dịu dàng,ân cần,bằng tình thương vô biên với sinh linh bé nhỏ đáng yêu ấy . Cô bé lớn lên với tâm hồn trong sáng,dịu hiền,trái tim nhân hậu và lãng mạn .

Có một lần,cha cô làm một chiếc tàu màu trắng với cánh buồm đỏ thắm . Con tàu đẹp một cách thơ mộng như gợi lên một câu chuyện cổ tích huyền diệu . Khi cô bé thả thuyền,lạc vào rừng và gặp ông già Egon,người sưu tầm bài dân gian,những chuyện cổ tích,truyền thuyết .

Ông già mỉm cười ngắm nhìn cô bé một lúc, từ từ khẽ tựa chiếc cằm đầy râu vào lòng bàn tay xương xương gân guốc của mình. Chiếc váy hoa bạc màu dài chưa quá đầu gối, để lộ đôi chân nhỏ gầy sạm nắng. Mái tóc đen dày ẩn dưới chiếc khăn ren loà xoà trên vai.Nét mặt cô bé trông thật thanh thoát và trong trắng như đường bay của chim én mùa xuân. Đôi mắt màu đen thoáng đượm một câu hỏi buồn buồn trông già dặn hơn khuôn mặt cô bé; gương mặt trái xoan mềm mại, hơi rám nắng, trông thật khoẻ khoắn, đáng yêu. Cái miệng nho nhỏ xinh xinh hé nở một nụ cười duyên dáng. Ông già cảm động và đã như viết lên cho mình,cho cô bé một câu chuyện cổ tích về một ngày kia sẽ có một chiếc tàu màu trắng tinh khôi với cánh buồm đỏ thắm của một chàng Hoàng tử đẹp trai sẽ đến đón cô về vương quốc của nụ cười và hạnh phúc .

Cô bé sung sướng và lớn lên cùng câu chuyện đẹp đẽ ấy . Giấc mơ ấy của cô thật trong sáng và ngọt ngào làm sao . May mắn cho cô là cô có một người cha thật tuyệt vời biết tôn trọng và nuôi giữ tâm hồn cô trong sáng như vậy .

Các bạn hãy thử hồi tưởng xem trong cuộc đời chúng ta đã có lần nào chúng ta có những giấc mơ,những mơ ước lãng mạn,đẹp đẽ như thế mà bị người lớn hắt một gáo nước lạnh phá tan nó một cách thô bạo chưa . Hẳn là lúc ấy chúng ta thất vọng và đau khổ ghê gớm lắm . Rồi khi lớn lên,chúng ta quên đi nỗi đau ấy, cuộc sống làm chúng ta chai đá,đánh mất hết trí tưởng tượng cùng những mơ ước lãng mạn . Chúng ta lại vô tình phá vỡ những giấc mơ của con trẻ . Đó là sự tha hóa của cuộc sống . Tự chúng ta làm khổ và hành hạ lẫn nhau,hành hạ chính mình bằng cách lôi kéo nhau xuống vũng bùn ô trọc,sống như những “con vật người” một cách bản năng,thù ghét,cười nhạo, chế giễu những gì cao đẹp,những ước mơ trong sáng nâng cao đời sống tinh thần chúng ta lên . Để rồi chúng ta lại đau khổ về cảnh sống ấy mà không biết thoát ra như thế nào . Vì nghèo khổ mà cứ lầm tưởng rằng có tiền là giải thoát và nâng tầm cuộc sống chúng ta lên . Những trưởng giả,trọc phú cũng sinh ra từ đó vậy . Thiếu đi phần hồn, chúng ta còn lại được gì .

Giống như những người dân làng,họ sống với những tập quán, thói quen . Họ không thể chia sẻ,cảm thông với những gì khác họ . Người lớn thì xa lánh,ghét bỏ người cha . Trẻ con thì tấn công và nhục mạ cô bé . Như nhà văn A.P.Chekhov đã viết trong truyện ngắn Hai kẻ thù của ông : Những kẻ đang chịu đau khổ thường ích kỷ, ác độc, thiếu tỉnh táo, nghiệt ngã và ít khả năng hiểu nhau hơn cả những người đần độn. Nỗi đau khổ đã không làm xích gần họ lại mà ngăn cách họ ra,ngay cả ở trong những trường hợp tưởng rằng phải gắn liền với nhau vì đau khổ thì họ đã làm những chuyện không công bằng, khắc nghiệt nhiều hơn so với người tương đối bình yên . Vâng,trong đói khổ, thiếu thốn, đau khổ người ta lại ít cảm thông với nhau hơn,trừ khi họ sống với trái tim nhân hậu,biết xót thương .

Năm tháng qua đi,câu chuyện của cô bé Axon trở thành đầu đề đàm tiếu,chế giễu của dân làng . Họ không thể hiểu và chia sẻ được sự đẹp đẽ và trong sáng ấy . Cha con cô bé vẫn tiếp tục sống trong sự ghẻ lạnh của dân làng .

Bây giờ chúng ta nói về chàng Gray . Chàng lớn lên trong gia đình quí tộc,giầu sang . Nhưng chàng có sự khác biệt do tính cách của chàng,đó là tính nồng nhiệt, tính độc đáo khác người của đứa trẻ đã bộc lộ từ khi cậu ta lên tám tuổi. Trong tính cách của cậu bé Grây dạo ấy đã lộ rõ dáng dấp của kiểu người sáng tạo diệu kỳ dám nhận lấy vai trò nguy hiểm nhất mà cũng gây xúc động nhất trong cuộc sống- vai trò người thấy trước tương lai.

Không ỷ lại vào gia thế và của cải của cha mẹ để ăn chơi trác táng, chàng chịu khó học hỏi và xây dựng ước mơ cho mình . Chàng mơ ước một ngày kia có thể trở thành một Thuyền trưởng đưa tàu đi khắp bốn biển,khám phá những bờ bến mới . Hơn nữa từ nhỏ chàng đã bộc lộ một trái tim nhân hậu biết chia sẻ, cảm thông với nỗi khổ,nỗi đau của người khác .

Năm 15 tuổi,chàng ta đã dám bỏ nhà lên một chiếc tàu buồm viễn dương,trở thành một thủy thủ học việc . Nhờ chăm chỉ và quyết tâm,chàng đã thuyết phục được vị thuyền trưởng dạy cho mình nghề đi biển . Năm 20 tuổi, trở về nhà,chàng trai đã thực sự đủ lớn và đủ sức thực hiện ước mơ của mình : Trở thành Thuyền trưởng và ra khơi với chiếc tàu của chính mình .

Bốn năm sau,số phận đã đưa con tàu anh đến ngôi làng . Trong một lần lên bờ đi câu cá,tình cờ anh đã gặp nàng, người đẹp ngủ trong rừng .Vẻ đẹp,vẻ ngây thơ trong sáng của nàng đã cuốn hút hồn anh .Gương mặt đẹp tuyệt vời của cô giống như sức mạnh bí ẩn trong những lời nói giản dị đầy xúc động của con người. Gương mặt cô hài hoà tuyệt diệu với ánh mắt trong sáng. Chàng trai rung động trái tim và quyết định tìm hiểu về nàng . Và qua những người dân làng,anh đã được nghe câu chuyện cảm động về Cánh buồm đỏ thắm đầy mơ mộng, khát khao của cô gái . Câu chuyện ấy đã thu hút hồn anh hoàn toàn . Anh quyết định sẽ tự tay mình biến giấc mơ của nàng thành hiện thực .

Anh đã chọn loại lụa mà có màu rực rỡ của nắng hồng buổi sớm,tỏa ra niềm vui rộn ràng,cao quí và kiêu hãnh . Hai nghìn mét vải ấy anh đã cho may thành cánh buồm đỏ thắm tuyệt vời của con tàu . Và anh thuê một giàn nhạc, sẵn sàng cho buổi gặp mặt nàng .

Một sớm mai kia,ngồi đọc sách bên khung cửa sổ,nàng bỗng lặng người nhìn ra . Kìa,ngoài khơi xa đang tiến lại con tàu màu trắng trang nhã với Cánh buồm đỏ thắm đẹp như mơ . Phải chăng nàng đang mơ hay giấc mơ của nàng đã thành hiện thực . Dưới ánh hồng của cánh buồm đỏ thắm, tiếng nhạc du dương ngân nga theo điệu một bài ca quen thuộc: “Cạn chén đi, cạn chén đi các bạn, chúng ta mừng cho tình yêu… ” Bài ca bình dị, hân hoan, bộc lộ niềm xúc động mạnh mẽ .

Nàng vui mừng chạy ra bờ biển . Dân làng đang xôn xao, ganh tỵ và sợ hãi . Họ không thể ngờ giấc mơ của cô giờ đây đã thành sự thật . Một con thuyền tách ra từ con tàu và chàng Hoàng tử của đời nàng đã đến .

“Em ở đây “ Nàng gọi .

Khi chàng đến và cầm tay nàng , nàng mỉm cười : ”Hoàn toàn giống như em đã tưởng tượng”

“Thế em có nhận ra anh ngay không” Chàng hỏi

Nàng gật đầu, đôi mắt lim dim,rộn ràng,náo nức, trái tim tràn đầy hạnh phúc.

Chàng cầm lấy tay cô gái, và cô tin cậy úp gương mặt giàn giụa nước mắt vào ngực người bạn đời đã xuất hiện một cách thần kỳ như vậy

Suối rượu nho trăm năm ngọt ngào tuôn chảy . Cả thủy thủ đoàn cùng dàn nhạc nâng cốc chúc hạnh phúc thần tiên của thuyền trưởng, niềm hạnh phúc của một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ đã trở thành hiện thực giữa đời thường .

Và con tàu lướt đi trên đại dương mênh mông đưa họ đến bến bờ hạnh phúc mà họ thật xứng đáng được hưởng .

Hỡi con người ! Hãy biết vượt lên nỗi khổ đau,buồn thảm,đói rét bằng cách giữ vững niềm tin vào những điều đẹp đẽ, hồn nhiên, lãng mạn, bao dung, độ lượng và giản dị . Hãy giữ mãi đừng đánh mất đi những giấc mơ con trẻ vì đó là điều quí giá nhất trên đời .

Hãy cứ tin rằng Cánh buồm đỏ thắm của mỗi chúng ta đủ sức đưa chúng ta đến với bến bờ hạnh phúc đời mình . Hãy mãi gìn giữ và nâng niu nó .

Cuốn sách cùng thể loại hoặc tác giả mà bạn nên xem:

  • eBook Cánh Buồm Đỏ Thắm – Alexandre Grin
    Tác giả:

    Cuốn sách “Cánh Buồm Đỏ Thắm” của tác giả Alexandre Grin là một tác phẩm tiêu biểu về thể loại tiểu thuyết phiêu lưu hào hùng. Qua câu chuyện kể về những chuyến hành trình biển cả của nhân vật chính – thuyền trưởng Robin, cuốn sách đã truyền tải nhiều thông điệp ý nghĩa […]