Hiển thị tất cả 11 kết quả

Nguyễn Duy Cần (1907-1998), còn được biết đến với bút danh Thu Giang, là một học giả, nhà văn, và nhà biên khảo hàng đầu của Việt Nam trong thế kỷ 20. Ông đã có đóng góp đáng kể trong việc viết sách, giảng dạy, y học, và nghiên cứu Đạo học, Kinh Dịch. Nguyễn Duy Cần đã sinh sống và làm việc cùng thời với nhiều học giả và nhà văn nổi tiếng khác như Nguyễn Hiến Lê, Giản Chi, Hoàng Xuân Việt, và Phạm Cao Tùng.

Ông không chỉ nổi bật với số lượng tác phẩm lớn mà còn với sâu sắc trong nghiên cứu và ảnh hưởng mạnh mẽ đến tư tưởng của các tầng lớp thanh niên trí thức. Sinh ra tại làng Điều Hoà, Mỹ Tho, Nguyễn Duy Cần là con trai của Nguyễn Văn Tâm, một người uyên thâm Hán học và là một trong những người tiên phong trong việc đào tạo Tây học tại Việt Nam. Cha ông đã có ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp và sự phát triển của ông trong việc nghiên cứu Đạo học.

Nguyễn Duy Cần từ nhỏ đã có sự tiếp xúc sớm với văn hóa Pháp thông qua việc học giáo lý Công Giáo và văn hóa Pháp tại nhà thờ. Sự tiếp xúc này đã khơi dậy trong ông một niềm đam mê sâu sắc đối với văn hóa Pháp, và ông thừa nhận mình bị ảnh hưởng nhiều bởi văn hóa này.

Sự nghiệp nghiên cứu và trước tác của Nguyễn Duy Cần bắt đầu từ năm 1931 với việc xuất bản quyển sách Triết học đầu tiên “Toàn chân”. Ông cũng đóng góp vào lĩnh vực báo chí với việc sáng lập và làm chủ bút của các tạp chí như Tạp chí Nay, Tiến, và Thanh niên. Ông cũng là một giáo sư và từng làm việc tại nhiều tổ chức giáo dục và văn hóa ở Sài Gòn. Đặc biệt, trong những năm 1960, ông tạo ra những sáng tác đỉnh cao như Phật học tinh hoa, Lão Tử tinh hoa, và Một nghệ thuật sống.

Nguyễn Duy Cần là một trong những tác giả có ảnh hưởng sâu rộng trong việc đào tạo tri thức cho thanh niên Việt Nam. Ông chú trọng vào việc truyền đạt tri thức và kỹ năng sống thông qua các tác phẩm của mình, nhấn mạnh vào phẩm chất và triết lý Phương Đông như sự bình tĩnh, khôn ngoan, và sự tư duy sâu xa.